mot dem an sung
Die Phasengrenzkräfte an der Grenze Dielektrikum — wässerige Lösung Karl Lark-Horovitz Naturwissenschaften volume 19 , page 397 ( 1931 ) Cite this article
Độ dài hai đường chéo: m, n. S = (m x n) : 2. Bài 1. Tính chu vi và diện tích hình chữ nhật có chiều dài 24 m và chiều rộng 18m. Bài 2. Tính chu vi và diện tích hình chữ nhật có chiều dài 4dm và chiều rộng 36cm. Bài 3. Tính chu vi và diện tích hình chữ nhật có chiều dài 18cm và
Cần mọi người giúp đỡ về Chuyen Tinh Mot Dem mà tôi đang gặp phải mà chưa tìm ra câu trả lời, các giải quyết phù hợp. Rất mong được sự tư vấn từ các chuyên gia và các bạn. HỎI ĐÁP - TƯ VẤN. Cổng hỗ trợ Tra Cứu & Tìm Kiếm thông tin hữu ích.
A short piece of music set to Latin (and only Latin) words, and sung instead of, or immediately after, the Offertorium, or as a detached piece in extra-liturgical functions. The origin of the name is a matter of debate. The most generally accepted derivation is from the Latin motus, "movement"; but the French mot, "word", or "phrase" (old usage), has also been suggested.
Một Đêm Ân Sủng. Tác giả: Đạm mạc đích tử sắc. Tình trạng:hoàn. Thể loại: xuyên không, ngôn tình. Edit: Ladybjrd. Nguồn: ladybjrd.wordpress.com. Giới thiệu: Xung quanh 3 nhân vật Vi PHong, Hàn Lăng và Liễu Đình Phái Học có liên kết với nhau giữa kiếp trước và kiếp này, lấy gì trả nấy, nợ tình ai, thì đính thị phải trả người ấy
menu home di office word berisi tool kecuali. Tên Ebook Một Đêm Ân Sủng Tác giả Đạm Mạc Đích Tử Sắc Thể Loại Ngôn Tình, Tình Cảm, Xuyên Việt, 18+, Văn học phương Đông Ebook Thể loại xuyên không, ngôn tình Nguồn Edit ladybjrd Ebook Một Đêm Ân Sủng full prc Giới Thiệu Xung quanh 3 nhân vật Vi PHong, Hàn Lăng và Liễu Đình Phái... Học có liên kết với nhau giữa kiếp trước và kiếp này, lấy gì trả nấy, nợ tình ai, thì đính thị phải trả người ấy... Vi Phong là vua của một đất nước thời cổ đại; Hàn Lăng là một cô gái từ hiện đại trở về quá khứ, thành một người dân bình thường, sau đó nàng tiến cung thành cung nữ và bất đắc dĩ thành Phi tử của hoàng đế... Nhưng bao xích mích, mâu thuẫn giữa một quân một thiếp làm hai người họ vẫn là một khúc mắc kéo dài đầy tình, đầy hận, với đủ mùi vị thê lương... Mời các bạn đón đọc Một Đêm Ân Sủng của tác giả Đạm Mạc Đích Tử Sắc.
Cùng đọc truyện Một Đêm Ân Sủng của tác giả Đạm Mạc Đích Tử Sắc tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại Một Đêm Ân Sủng đem lại rất nhiều mùi vị tình cảm, lúc yêu lúc hận. Điểm thú vị nhất của truyện là sự kết hợp giữa hai thời đại lại với chuyện xoay quanh cô gái tên Hàn Lăng xuyên không về thời đại quá khứ, là một người dân giản dị chân chất. Từ ngày hoàng đế Vi Phong đề nghị đưa cung nữ vào cung thì mọi chuyện mới bắt hai người họ đã có những mối quan hệ tại kiếp trước, và kiếp này họ phải trả giá cho nhau, yêu hận đan xen khó phân định.
Huấn luyện rốt cục cũng hoàn thành, ma ma chủ sự tổng kết “Huấn luyện đã xong, biểu hiện tổng thể coi như là tốt! Tiếp theo đây các ngươi chính thức nhận chức trách. Lúc trước ta đã nói qua, từ khi các ngươi bước qua cửa cung, trong lòng đã không thể có tạp niệm, chỉ toàn tâm toàn ý nghĩ tới chủ tử, lời nói cùng cử chỉ cần phải nghiêm chỉnh!” Ma ma chủ sự dừng lại một lúc rồi tiếp tục bằng giọng sung sướng, tung hô “Kế tiếp, chúng ta cùng cung nghênh ba vị nữ quan Ti Thải, Ti Thiện, Ti Thiết.” Nguyên lai, ở triều đại này, những cung nữ mới tấn cung chưa được trực tiếp hầu hạ tần phi, mà trước tiên phải làm việc ở Ti Thải Phường, Ti Phòng Ăn, Ti Thiết Cục mấy cái ti này không biết tiếng Việt là gì một thời gian, rồi các nữ quan sẽ lại chọn lựa người thích hợp để đi hầu hạ hoàng đế cùng phi tử. Chỉ thấy ba hương thơm khác nhau bay đến, rồi sau có ba nữ tử thong dong đi tới. “Tham kiến Ti Thải, Ti Thiện, Ti Thiết!” Chúng cung nữ lập tức hành lễ. “Ân! Ngẩng đầu lên!” Ba thanh âm đồng loạt vang lên, vô cùng dễ nghe. Hàn Lăng chậm rãi ngẩng mặt lên, nhìn về phía trước, cả kinh. Nàng vốn cho rằng những nữ quan này dù không đến nỗi già như ma ma chủ sự, cũng sẽ là ba người đẹp hết thời, chứ không hề nghĩ tới các nàng lại trẻ như thế, lớn tuổi nhất ước chừng cũng chỉ khoảng ba mươi, người trẻ nhất nhiều lắm chắc cũng chỉ hai mươi lăm. Các nàng đều có diện mạo mỹ lệ, phục sức xinh đẹp, tư thái tao nhã, thoạt nhìn không giống cung nữ mà như phi tần của hoàng đế. Ma ma chủ sự hướng ba nữ quan khom người hành lễ, rồi giới thiệu từ trái qua phải “Đây là Ti Thải, chuyên chưởng quản phục sức cho hậu cung; đây là Ti Thiện, chưởng quản đồ ăn của hậu cung; đây là Ti Thiết, chưởng quản trang bị, bố trí trong hậu cung.” Ti Thải bước lên vài bước, ánh mắt khôn khéo sắc bén không ngừng quét qua các cung nữ, cuối cùng dừng lại trên người Hàn Lăng, hỏi “Ngươi có biết thêu hay không? “Thưa Ti Thải, nô tỳ ngu muội.” Hàn Lăng cúi đầu đáp, ở hiện đại, rất ít người học thêu, nàng biết châm tuyến, nhưng chỉ là khâu cúc áo mà thôi. “Khởi bẩm Ti Thải, nô tỳ biết!” Cốc Thu cho rằng Ti Thải cũng giống những người khác muốn làm khó dễ Hàn Lăng, vì vậy vội vàng đáp, hy vọng có thể giúp Hàn Lăng.” “Vô lễ! Bổn ti không có hỏi ngươi.” Ti Thải quát to một tiếng. Hàn Lăng khẽ run lên, suy nghĩ, nói “Ti Thải, nô tỳ biết phối trang phục!” “Phối trang phục? Đó là cái gì?” “Là phối hợp các loại xiêm y!” Hàn Lăng nghĩ thầm, nhất định phải làm cho Ti Thải tâm phục khẩu phục, nếu không thì bản thân cùng Cốc Thu đều phải chịu tội, mà thứ trừng phạt kiểu này, chỉ sợ không chỉ đơn giản là cấm ăn cơm hay phơi nắng. Nàng nhìn ba nữ quan đánh giá một chút, nghiêm túc nói “Nô tỳ cả gan. Xiêm y trên người tam ti cùng với diện mạo có điểm bất đồng.” “Vậy thì ngươi tính sao?” Một cung nữ mới mà dám can đảm phê bình trang phục của bản thân, Ti Thiện không khỏi tức giận. Ti Thải biết Hàn Lăng nói đúng, bởi vậy không tức giận, trong lòng ngược lại có khen ngợi, thanh âm nhu hòa không ít, nói “Ngươi thật sự có thể xếp đặt cho hết những bất đồng đó?” “Đúng vậy!” “Vậy sau này ngươi đến Ti Thải phường làm việc.” Ti Thải lại chỉ Cốc Thu “Ngươi cũng lại đây!” Kế tiếp, Ti Thải lại chọn lựa một vài cung nữ khác, hai nữ quan còn lại cũng đều đánh giá, chọn lựa những người thích hợp. Một lúc lâu sau, chúng nhân đi theo chủ tử ra đại điện… — “Lăng, đẹp quá!” Tới Thải Ti phường, Cốc Thu và Hàn Lăng ở chung một phòng. Hàn Lăng cười không nói, tay tiếp tục đưa bút. Nàng trước mặt tam ti nói phối trang phục, bị Ti Thải lệnh phải chế tạo gấp trang phục ngũ khoản phù hợp. ai biết trang phục ngũ khoản là gì thì cho ladybjrd biết với nhé “Lăng, ngươi làm sao mà biết cái này?” Nhìn lại hình vẽ trên giấy, Hàn Lăng vui vẻ. Những mẫu này là nàng xem được trên ti vi, lúc ấy thấy thích vì cảm nhận được vẻ đẹp cổ điển mà cao quý của nó, thế nên đã ghi nhớ, cũng không ngờ bản thân có thể vẽ lại được giống như đúc thế này. Từ nhỏ nàng đã có hứng thú sâu sắc với các loại trang phục, đó cũng là lý do vì sao khi vào đại học lại chọn khoa thời trang. Chỉ tiếc, xuyên đến cổ đại lạc hậu, sợ bản thân không thể thực hiện niềm đam mê. “Lăng, ngươi sao vậy?” thấy nét vui vẻ trên mặt Hàn Lăng dần biến mất, Cốc Thu lo lắng hỏi. “Ách, ta không sao!” Hàn Lăng sực tỉnh, thu hồi cảm giác thương đau, nhìn Cốc Thu “Ta còn có rất nhiều mẫu, sau này sẽ vẽ lại cho ngươi xem.” “Hàn Lăng, Cốc Thu, Ti Thải tìm các ngươi!” Đột nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng nói, là cung nữ Diệu Vân. Hàn Lăng ngạc nhiên, để bút vẽ xuống, cùng Cốc Thu rời phòng tới đại sảnh. Ti Thải ngồi thẳng trên ghế dựa lớn nhìn các nàng, thong thả nói “Hôm nay là sinh thần của Lam phi nương nương. Hoàng thượng vì nàng mà đặc biệt tổ chức một buổi tiệc, mấy ngày trước phân phó cho chúng ta làm một bộ tuyết phưởng lễ phục cho Lam phi, các ngươi mang qua đó đi.” “Chúng nô tỳ?” Hàn Lăng kinh ngạc kêu một tiếng “Ti Thải, chúng nô tỳ chưa từng làm chuyện này, chỉ sợ…” “Ta biết! Các ngươi dựa theo chỉ thị của ta, cẩn thận một chút là được. Hàn Lăng, ta tin tưởng năng lực của ngươi.” Tin tưởng năng lực của nàng? Hàn Lăng lại chấn động, nghi hoặc liếc nhìn Ti Thải, chỉ tiếc khuôn mặt mỹ lệ kia bình tĩnh dị thường, căn bản không thể nhìn ra bất cứ điều gì. Tuy nhiên, càng như vậy Hàn Lăng càng cảm thấy e ngại, cảm giác được có điểm kỳ lạ. Cuối cùng, không còn cách nào khác, Hàn Lăng cùng Cốc Thu cầm tuyết thưởng lễ phục cùng phối sức, theo cung nữ Diệu Vân đi đến Dụ Hoa Điện. Nơi đó đèn đuốc huy hoàng, tráng lệ. Triều đại này thật là giàu có nha, phải nói là hoàng đế này thật có tiền, từng cung điện đều to lớn hùng vĩ tráng lệ. Hàn Lăng âm thầm cảm thán, nhìn phía trước có nhiều nhân ảnh hồng hồng lục lục, không tự chủ lui bước. Dưới sự thúc giục của Diệu Vân, nàng một lần nữa cố lấy dũng khí, gật đầu nhìn Cốc Thu rồi tiếp tục đi về phía trước. Lúc các nàng đi tới trước mặt chúng nhân, cả đại điện bỗng dưng yên tĩnh trở lại, rất nhiều ánh mắt hướng tới các nàng, không, chính xác là tới bộ lễ phục trong tay các nàng. Hàn Lăng cùng Cốc Thu nhất tề quỳ trên mặt đất, giơ cao bộ đồ trong tay, cung kính nói “Hoàng thượng vạn phúc! Chúc mừng Lam phi nương nương! Hoàng thượng, lễ phục người phân phó Ti Thải phường làm đã đưa đến.” Nghiêng dựa vào ngai vàng rực rỡ là một nam tử trẻ tuổi tuấn mỹ vô cùng, mặc long bào xanh ngọc. Hắn nhất định là hoàng đế cao cao tại thượng, hiệu lệnh thiên hạ – Vi Phong. “Hoàng thượng!” Nữ tử ngồi bên phải hắn lập tức phản ứng, phi thường hưng phấn, thập phần vui mừng nhìn chăm chú bộ tuyết thưởng lễ phục. Nàng nhất định là chủ nhân của bữa tiệc hôm nay, sủng phi của hoàng đế – Lam phi. Chỉ thấy nàng mặc một bộ song điệp diễn hoa, áo ngoài màu lam thêu hoa mai nhỏ hồng phấn, dưới là lung la quần sắc đỏ, mái tóc cầu kỳ, bên trên là cây thoa cài tóc bằng ngọc khổng tước xanh biếc. Cả người toát lên vẻ xinh đẹp. “Quỳ như vậy là muốn kiểm tra nhãn lực của trẫm?” Đột nhiên, Vi Phong nhìn Hàn Lăng quát một tiếng “Còn không mau đến phía trước?” “Dạ, Hoàng thượng!” Hàn Lăng cùng Cốc Thu dè dặt tiến lên phía trước. Đi được vài bước, chỉ nghe tiếng Cốc Thu kêu lên một tiếng sợ hãi, cả thân thể ngã về phía trước. Mắt thấy tuyết phưởng lễ phục sắp rơi xuống đất, Hàn Lăng vội vàng đưa tay phải ra, kịp thời nắm lấy tuyết phưởng, đáng tiếc là gấu váy vẫn rơi xuống đất. “Thật là to gan!” Một tiếng nói chanh chua lập tức vang lên, “Ngươi cũng biết đây là quà sinh nhật của Hoàng thượng cho Lam phi tỷ tỷ?” “Nô tỳ đáng chết!” Cốc Thu hoảng sợ, Hàn Lăng cũng vội vàng quỳ xuống, vẫn không quên giơ cao lễ phục trong tay. “Hoàng thượng, nô tài như vậy không thể dùng, xử tử các nàng là phải lắm.” Bên cạnh, một phi tần đi theo ra, tiếng nói điệu đà làm cho người khác nghe thấy mà nổi da gà.
Thông tin truyện Một đêm ân sủng Đánh giá từ 2 lượt. Truyện Một đêm ân sủng xoay quanh 3 nhân vật Vi Phong, Hàn Lăng và Liễu Đình Phái... Họ có liên kết với nhau giữa kiếp trước và kiếp này, lấy gì trả nấy, nợ tình ai, thì đính thị phải trả người ấy... Vi Phong là vua của một đất nước thời cổ đại; Hàn Lăng là một cô gái từ hiện đại trở về quá khứ, thành một người dân bình thường, sau đó nàng tiến cung thành cung nữ và bất đắc dĩ thành Phi tử của hoàng đế... Nhưng bao xích mích, mâu thuẫn giữa một quân một thiếp làm hai người họ vẫn là một khúc mắc kéo dài đầy tình, đầy hận, với đủ mùi vị thê lương... Mục đích tiến cung lần này nàng luôn nhớ rõ nên luôn cố gắng không so đo với những người đó. Cốc Thu nhanh mồm nhanh miệng,tính tình bộp chộp, nhiều lần mạo phạm ma ma chủ sự, may mà có nàng giúp đỡ nên đều bình yên vượt qua. Nhưng cũng tránh không khỏi bị phạt, là tỷ muội có nạn cùng chịu, lần nào nàng cũng cùng Cốc Thu chịu phạt. Bỗng nhiên trong đầu nàng hiện lên hình ảnh một khuôn mặt đôn hậu. Từ khi vào hậu cung không có tin tức gì của Nhị Cẩu. Thực sự trở thành thái giám, tâm trạng hắn thế nào? Tiến vào cái nơi ngươi lừa ta gạt này, hắn có quen không? Hay lại giống như mình và Cốc Thu, thường xuyên bị khi dễ? Truyện mới này là lời thủ thỉ nỉ non hay đến cuối cùng lại là lời oán trách. Yêu thương là nên cho đi hay nhận, là luôn sống và tồn tại, là như thế nào đây, đến cuối cùng ai giải thích được đây Danh sách chương Chương 1 Xuyên qua Chương 2 Vào cung Chương 3 Sủng phi Chương 4 Cơ trí Chương 5 Quỷ dị Chương 6 Tính nhiệm Chương 7 Trêu Chương 8 Chịu nhục Chương 9 Ác hôn Chương 10 Tức giận Chương 11 Ô nhục Chương 12 Thoát hiểm Chương 13 Tranh thủ tình cảm Chương 14 Nịch hồ Chương 15 Khủng hoảng Chương 16 Gặp gỡ Chương 17 Đế tâm Chương 18 Thảm đánh Chương 19 “cầu” hôn Chương 20 Bị tù Chương 21 Ẩn tình Chương 22 Bẫy sập Chương 23 Điều kiện Chương 24 Giằng co Chương 25 Thị tẩm thượng Chương 26 Thị tẩm hạ Chương 27 Biểu thị công khai Chương 28 Nhu tình Chương 29 Tị Sủng thượng Chương 30 Tị sủng hạ Chương 31 Tích lăng Chương 32 Sắc phong Chương 33 Vui sướng Chương 34 Tai họa ngầm Chương 35 Chương 36 Chương 37 Nhận tội? Chương 38 Gánh tội thay Chương 39 Lăng Đau một Chương 40 Lăng Đau hai Chương 41 Lăng Đau ba Chương 42 Bị phế Chương 43 Bị bắt gặp Chương 44 Bắt kẻ thông dâm Chương 45 Lãnh cung Chương 46 Cứu lăng Chương 47 Ra cung Chương 48 Đi theo Chương 49 Kinh thấy Chương 50 Thất thân
Qua hai ngày tỉnh táo suy ngẫm, Hàn Lăng lại đi tới Thu Di các. Cốc Thu cố ngăn cảm giác hân hoan từ đáy lòng lại, nhát gan nhìn nàng. “Cốc Thu, hôm đó ta có lỗi, ta…” “Hôm đó? Không biết thế nào, mấy ngày nay ta cuối cùng là nghĩ không ra đã xảy ra chuyện gì.” Cốc Thu vội vàng ngắt lời Hàn Lăng rồi chuyển đề tài, hỏi sang chuyện mình đang quan tâm nhất “Lăng, thân thể ngươi thế nào? Đã bình phục chưa?” Hàn lăng đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo lúng ta lúng túng gật đầu. “Vậy là tốt rồi!” Cốc Thu lộ ra một nụ cười yên tâm, không nói gì nữa. “Nghe nói… Nghe Ti Thải nói, ngươi sau khi vào nơi này sẽ không trở lại Ti Thải phường.” Sau một lúc, Hàn Lăng phá vỡ không khí trầm mặc. Đâu chỉ là không trở về Ti Thải phường, chỉ sợ cơ hội bước ra khỏi cửa Thu Di các cũng ít! Nhưng đó cũng chỉ là câu trả lời trong lòng Cốc Thu mà thôi, còn đáp án nói ra với Hàn Lăng lại là “Hoàng thượng nói thân phận của ta đã khác, có vài nơi không nên tới nữa.” Đúng vậy, một tần phi thân phận tôn quý, cho dù có muốn y phục cũng chỉ cần phái cung nữ đi làm, sao phải tự mình đến một cái Ti Thải phường nho nhỏ! Hàn Lăng chợt thấy tức giận. Hai người cứ đứng như vậy, không ai nói thêm câu nào. Không ngờ vừa mới hôm qua còn là tỷ muội tốt, hôm nay đã… “Hoàng thượng giá lâm!” Tiếng thông báo của thái giám phá vỡ sự trầm mặc trong cung điện. Vi Phong thần thái sáng láng đi đến, nhín thấy Hàn Lăng, khuôn mặt tuất mỹ vẫn một vẻ bình tĩnh. “Hoàng thượng cát tường!” Cốc Thu hành lễ. “Nô tỳ khấu kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn phúc!” Hàn Lăng cũng miễn cưỡng hành lễ. Vi Phong cũng không thèm liếc mắt tới nàng, đi qua người nàng trực tiếp tới trước mặt Cốc Thu, một bên đỡ nàng lên một bên cười nói “Ái phi không cần đa lễ!” Cốc Thu nhẹ chấn động, theo bản năng né tránh, mãi đến khi Vi Phong lần nữa nắm tay nàng, dùng ánh mắt cảnh cáo nàng không được lộn xộn, nàng mới an ổn cúi đầu. “Ái phi, sắc mặt ngươi hôm nay hình như không được tốt, tối qua trẫm không ở bên cạnh nên khó ngủ hả?” “Hoàng… Hoàng thượng…” Cốc thu nội tâm một hồi buồn bực, không biết như thế nào trả lời. “Hoàng thượng, Lương quý nhân, nô tỳ không quấy rầy hai người, nô tỳ xin lui xuống trước.” Ngày trước, lúc thấy Vi Phong và các phi tử tán tỉnh, thân thiết hay thậm chí làm một ít việc phong tình, Hàn Lăng cũng chỉ lẳng lặng đứng, không có ý nghĩ nào khác. Nhưng hôm nay thấy hắn đối với Cốc Thu như vậy, trong lòng nàng cảm thấy không thoải mái, thấy rất áp lực, chỉ muốn mau rời đi, rời khỏi cái nơi làm nàng hít thở không thông này. Không đợi bọn họ phản ứng, Hàn Lăng xoay người đi khỏi. o∩_∩o o∩_∩o một đêm ân sủng o∩_∩oo∩_∩ “Cốc Thu, ta không ngủ được, trò chuyện cùng ta!” Lật người trên giường, Hàn Lăng theo thói quen nói một câu sang bên giường đối diện, nhưng là, đáp lại nàng chỉ là yên lặng. Nhìn chiếc giường trống rỗng, nàng mới nhớ ra Cốc Thu đã không còn ở đây nữa. Ở cổ đại hai năm, mỗi đêm trước khi ngủ, nàng và Cốc Thu đều nói chuyện tâm tình một phen. Nàng kể cho Cốc Thu nghe chuyện ở thế kỷ hai mươi mốt, Cốc Thu nói cho nàng những kỷ niệm thời thơ ấu. Hôm nay, vật đổi sao dời, trong phòng chỉ lẻ loi một mình một bóng! Từ đáy lòng toát ra một nỗi cô tịch chưa từng có, Hàn Lăng phiền muộn xốc lại chăn, xuống giường, vẫn mặc nguyên bộ đồ mỏng manh đi ra khỏi phòng. Đêm tối vẫn vậy, bầu trời vẫn vậy, ánh trăng cũng như cũ, Vân Tiêu đảo không thay đổi, nhưng lòng của nàng đã không tìm lại được cảm giác trước kia. Vương Cảnh Thương ra đi không từ giã, Cốc Thu thì thay đổi, Nhị Cẩu cũng lâu rồi chưa thấy. Đột nhiên cùng một lúc, tất cả bạn bè đều rời xa bản thân! Nhìn cái bóng cô độc lẻ loi của mình, Hàn Lăng thấp giọng khóc ồ lên. “Lăng, sau ba năm chúng ta sẽ mang thật nhiều bạc trở về, sẽ xây nhà mới, sống những ngày tháng tốt đẹp.” Hình ảnh Cốc Thu đứng trước mặt mình mà nói vẫn còn rất mới mẻ, nhưng những lời này, sẽ không bao giờ thực hiện được nữa rồi. Không nói là ba năm, làm nữ nhân của hoàng đế rồi, chỉ sợ đời này phải chết già trong cung. Còn bản thân thì sao? Sau ba năm sẽ đi về đâu? Ở cổ đại, trừ Lương gia thôn ra, còn nơi nào cho mình dung thân đây? “Bố, mẹ, mọi người đang làm gì? Em trai thì sao? Mọi người có nghĩ đến ta không? Ta rất nhớ mọi người, ta ở chỗ này cô đơn lắm, tịch mịch lắm!” Từng giọt nước mắt rơi xuống mặt hồ, tạo nên từng vòng tròn lan rộng, Hàn Lăng phảng phát thấy một con đường sáng, cuối đường chính là thế kỷ hai mươi mốt! Nàng nhớ nhà, không nghĩ ngợi gì liền nhảy vào trong nước. Sải hai tay, nàng cật lực bơi về phía trước, sau đó lại xoay người trở về. Cứ như vậy, nàng cũng không biết bản thân đã ở trong nước bao lâu, bơi bao nhiêu vòng rồi, trong lòng nàng chỉ có một ý niệm là có thể trở lại thế kỷ hai mươi mốt, trở lại bên bố mẹ… Trong giấc mộng, Hàn Lăng cảm thấy có một cỗ đau đớn từ cánh tay trái truyền đến, liễu mi nhíu lại, hai mắt từ từ mở ra, nhìn thấy một chú sẻ nhỏ màu vàng đang nhẹ nhàng mổ đầu ngón tay trắng nõn của mình. Cảm thấy cử động ở tay Hàn Lăng, chú sẻ nhỏ cất cánh bay lên. Ánh mắt Hàn Lăng cũng theo chuyển động của chú sẻ mà di động, đến lúc nhìn thấy nơi nơi đều là cỏ xanh một màu Hàn Lăng mới lại tối hôm qua đã bơi lội thật lâu trong hồ, mãi đến khi mệt không thể hoạt động được nữa mới trở lại trên bờ, sau đó ngủ say lúc nào không hay. Ngửa đầu nhìn vầng dương sáng hồng ở phương đông, Hàn Lăng khom lưng ngồi dậy, xoa nhẹ tay chân thư giãn gân cốt. Nàng đứng lên, thong thả rời Vân Tiêu đảo. Từ Vân Tiêu đảo về Ti Thải phường bình thường chỉ cần hai mươi phút, hôm nay Hàn Lăng lại mất tới nửa giờ. Vừa bước vào đại điện đã nghe thấy hai cung nữ đang nói chuyện với nhau. “Diện mạo, gia thế so với chúng ta cũng không sai biệt lắm mà lại được hoàng thượng sủng ái, thật là ông trời không có mắt!” Tiếng nói tràn đầy bất mãn và ai oán. “Đúng vậy! Thời gian tiến cung cũng không bằng chúng ta, thật không biết hoàng thượng vì sao nhìn trúng nàng nữa.” Một giọng nữ khác cũng đầy ghen ghét, khó chịu, “Nghe nói hoàng thượng lần này còn chuẩn bị đưa nàng đi lên đàn tế thiên.” “Cái gì? Đó không phải chỉ có phi tử mới có thể đi sao? Nàng chỉ là một quý nhân thôi, hoàng thượng sao lại có thể hồ đồ như vậy?” “Ai biết được! trước kia chúng ta thường xuyên sai sử nàng làm việc, giờ đến lượt chúng ta đi hầu hạ nàng, mới vừa rồi lúc mang quần áo sang đó, nhìn thấy nàng bộ dáng nhàn nhã, lòng ta thật ghen tỵ!” “Haizz! Đồng nghiệp bất đồng mệnh! Số mệnh chúng ta không được tốt như vậy. Quay về làm việc thôi, từ khi nàng rời đi không còn ai giúp chúng ta nữa, làm việc mệt muốn chết.” Mãi đến khi hai cung nữ dần dần đi xa, Hàn Lăng mới từ góc tối đi ra. Nhớ lại những lời vừa nghe được, nàng thực sửng sốt. o∩_∩o o∩_∩o một đêm ân sủng o∩_∩oo∩_∩ “Hàn Lăng, tỉnh lại, mau tỉnh lại, đại sự không ổn rồi!” “Cốc Thu, đừng làm rộn, ta mệt lắm!” Hàn Lăng thần chí mơ màng đáp. “Cốc Thu xảy ra chuyện rồi!” Thanh âm Ti Thải lộ rõ vẻ lo sợ. “Hả?” Hàn Lăng lập tức mở mắt, đầu óc thanh tĩnh vội hỏi “Xảy ra chuyện gì?” “Cốc Thu ngày hôm qua theo hoàng thượng đi thiên đàn tế thiên, không cẩn thận làm thanh tế phẩm nghiêng trên mặt đất, hoàng thượng vô cùng giận dữ, tối qua khi về cung liền đem nàng nhốt vào thiên lao!” Hàn Lăng nghe xong sắc mặt đại biến. Về việc hoàng đế tế thiên ở cổ đại nàng có biết qua. Nghe nói đó là một buổi lễ vô cùng trang nghiêm cẩn mật, nghi lễ cực kỳ trang trọng và phiền phức, không thể có bất cứ một sai lầm nào. Cốc Thu tham dự tế thiên nhất định cần phải trải qua một khóa huấn luyện nghiêm khắc trước đó, sao lại không cẩn thận đánh đổ thanh tế phẩm chứ? “Hai mươi lăm năm trước, Hiếu Từ hoàng hậu, cũng là mẫu thân của đương kim hoàng thượng cũng trong lúc tế thiên không cẩn thận làm đổ tế phẩm, lập tức bị tiên đế nhốt và lãnh cung.” Ti Thải kể, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng. “Sau thì sao?” “Đã chết!” “Đã chết?” “Uh! Có người nói nàng sợ tội tự sát, có người nói nàng bị tiên đế lén xử tử, lại có người nói tổ tiên của Dụ Trác hoàng triều – Quỷ Hồn – bắt đi, dù nói gì đi nữa thì từ đó về sau, cũng chưa ai nhìn thấy Hiếu Từ hoàng hậu lần nào nữa.” Trời! Hàn Lăng tâm hoảng ý loạn, bất lực nắm tay Ti Thải, “Vậy phải làm sao bây giờ? Cốc Thu sẽ không bị trừng phạt như vậy chứ?” “Hoàng thượng phá lệ thu một cung nô như Cốc Thu đã sớm làm cho chúng tần phi bất mãn, các nàng liền nhân cơ hội này tập hợp một số đại thần, khải tấu lên yêu cầu hoàng thượng lập tức xử tử Cốc Thu để tránh làm tức giận tổ tiên Dụ Trác hoàng triều, mang tai nạn đến cho dân chúng.” Hoang đường! quá hoang đường! Cổ nhân thật là mê tín, tổ tiên đã đi vào thế giới cực lại, làm gì có cái gọi là tức giận với không tức giận. Nếu như thật sự muốn truy cứu thì đầu sỏ gây nên chính là Vi Phong, nếu như hắn không nạp Cốc Thu làm quý nhân, không mang theo Cốc Thu đi tế thiên thì căn bản là sẽ không phát sinh chuyện như vậy! Tất cả đều là hắn gieo gió gặt bão! “Ta muốn đi tìm hoàng đế phân xử!” Hàn lăng càng nghĩ càng tức giận. “Hàn lăng…” “Cốc Thu cho dù có thật sự đánh đổ tế phẩm cũng chỉ là vô tình, nếu cứ phải đền mạng như vậy thì thật là oan uổng.” “Ngươi đi tìm hoàng thượng cũng được!” Thấy Hàn Lăng ý chí đã quyết, Ti Thải không ngăn nữa, mà nói ra đề nghị, “Nhưng mà, ngươi không thể tìm hoàng thượng phân xử, mà là cầu hắn hỗ trợ.” “Cầu hắn hỗ trợ?” “Căn cứ vào lịch pháp hoàng triều, mỗi hoàng đế tại vì đều có ba nguyện vọng, nếu có lúc vô tình vi phạm tổ huấn có thể dùng để đền bù sai lầm. Bởi vậy, chỉ cần hoàng thượng đưa ra một nguyện vọng, có lẽ có thể bảo toàn được tính mạng cho Cốc Thu!” Vậy thì tốt quá! Hàn Lăng nhanh chóng ăn mặc chỉnh tề, đưa mắt nhìn Ti Thải rồi rời Ti Thải phường tới Dụ Nhân cung.
mot dem an sung